Juan (USA)

  • English*
  • Chinese
  • Spanish
  • Vietnamese

Good evening Master! Good evening everyone, my name is Juan. I am a Colombian practitioner that grew up in Miami for 15 years. I am currently 21, and have been living by myself in an apartment in Texas for more than a year. I’m majoring in nursing, work in a hospital as a security officer, and have been practicing Falun Dafa since I was 19. I’ll begin by sharing how I attained the Fa.

One day, I took a bus at 8 AM to try out a yoga class at the mall, but the instructor didn’t show up! Puzzled and not wanting to go home, I walked past the library and figured I could stop there and study Russian before heading home. Growing up, most of my close friends were Russian, so I began to pick up the language and tried to learn it on my own. Something told me to check and see what activities they had going on, so I entered the library and asked to see what activities were being hosted that day. It read “Ancient Chinese meditation, 1:30 PM”. That was when almost two hours flew by, and I attended the class where a practitioner introduced to me the three universal principles, taught me the exercises, and suggested I read Zhuan Falun. Cultivation is no coincidence.

I would describe the overall state of my cultivation as a roller coaster ride, but currently – hopefully I am meeting the standards of what Master, the Creator, wants for us to do exceptionally.

I’d like to first express gratitude towards Shifu and how He has always been so merciful with me and whenever I would come back into the Fa. I have not been the most diligent throughout these three years. Fortunately, I have never let the idea go of cultivating myself and did not allow, what is referred to as demon nature, to fully take control. I think this might have been due to always keeping in mind to live by Truth, Compassion, and Forbearance in those moments of weakness. 

Tired Of Making Excuses My Whole Life

Before cultivating, I was the description of an angsty teenager in ordinary society. I would listen to rock and rap music, indulge in breaking the law, and disrespect those around me. My mind was filled with, for many years, ideas that stem from communism, and I was influenced by these socialist movements. I regarded human life just like I would treat myself, because I had zero self-value and was filled with pride. I did not believe in a God, but I wasn’t atheist either due to having an interest in understanding world religions like Buddhism and Daoism. Just to sum up the life I lived in my youth, I would smoke cigarettes, do drugs, drink alcohol, live it up with strangers, and date for fun. My actions were always reckless, emotional, and not very well thought out.

When I first learned Falun Gong in February 2017 and practiced the exercises consistently, I understood what it meant to be a well-behaved son, responsible student, and an overall good person and learned to let go of a self-destructive mentality. I can only suggest for you to be the wiser person and learn from my mistakes. I hope you won’t commit the mistake of wanting to live as an ordinary person after attaining the Fa, hoping it will improve your understanding of life like I thought it would. It won’t, and it’s just an excuse.

Defending Myself, Thinking I’m Always Right

One of the most recent attachments I have noticed emerge is my tendency to be passive-aggressive and start arguments instead of staying calm and listening. My sentimentality would show when being treated unfairly by strangers, encounters at work, or with family, which revealed attachments towards my mother, reputation, and time. I would not show anger, but getting frustrated, changing the tone of my voice, and nonverbal communication still count as being moved by the situation. If something needs to be cleared up in a subject, then it should be done so with a very compassionate heart. Master said,  

“If you can tolerate it and yet it preys on your mind, it is still not good enough. As you know, when a person reaches the Arhat level, in his heart he is not concerned about anything. He does not care at all in his heart for any ordinary human matter, and he will always be smiling and in good spirits. No matter how much loss he suffers, he will still be smiling and in good spirits without any concern. If you can really do this, you have already reached the entry-level Fruit Status of Arhatship.” (Lecture Nine, Zhuan Falun)

During the last week of April, I went with other practitioners to spread the Fa, talk about the persecution, tell others about the lack of transparency from the CCP, and how it allowed the CCP virus to spread. We went to around 90 retirement homes and gave out around 1,000 leaflets. It astonished me how easily the practitioners were able to talk to ordinary people and tell them about Falun Dafa with such high regard without ever having to undermine it to ordinary people’s standards. One practitioner in particular talked about it so naturally and fluently, with nothing to hide or intent to sell. In my understanding, she was behaving and speaking on behalf of the truth and doing so with a heart of great mercy. While she went inside the nursing homes or talked to people on the street, I would sit in my car sending forth righteous thoughts. I always felt I lacked in this aspect and could improve. Nevertheless, I kept firm my faith that it was effective regardless. Sure enough, whenever I stayed concentrated, the practitioner would tell me how they welcomed her and happily accepted the lotus flowers and leaflets. When I would not stay focused on eliminating interference, the practitioner would tell me how it was harder to get them to accept the gifts because of the precautions being taken. She then firmly told me to do a better job next time when sending forth righteous thoughts. It’s our mission to save sentient beings.

After these couple of days, I felt that learning to improve my concentration and studying the Fa are key to being able to keep a calm mind and compassionate heart in any situation. I also acknowledged the importance of memorizing Lunyu and began to do so. I highly suggest all practitioners learn to recite Lunyu from the heart. After I began memorizing Lunyu, I went back to work that week and was able to do my job better when, for example, I had to remove people off the property. People and situations change through a practitioner’s righteous energy.

From this experience, I also took to heart when Master says, “In fact, let me tell everyone that matter and mind are one thing.” (Lecture One, Zhuan Falun)

The Importance Of How You Treat Yourself

In the course of my cultivation, I have been able to learn to conduct myself better in ways such as my diction, manner of speaking, or improving my appearance. I find this to be very important to carry out our mission to save as many beings. Enlightening to this very early on allowed me to improve the vocabulary of how I would address Falun Dafa and the persecution, as well as how I would carry myself as a practitioner in order to represent Dafa. If I were to use profanities and inappropriate body movements in my daily life, wouldn’t I undermine Dafa? How could I say I study the wisdom of the Creator and be pure?

Learning to be firm with myself and letting go off material wealth, food, and laziness were hard to do. To me, finding a balance was even harder. Sometimes at work, instead of working 80 hours every two weeks, I would work between 120 and 160 hours every two weeks. I had to improve my perseverance, decision making skills, and let go of living comfortably. Most importantly, I had to learn how to say no. The amount of days I have let slip by are days that I will never get back. You can save sentient beings, but you can’t save time.

In Lecture Nine, “Enlightenment”, Shifu mentions,

“Indeed, practitioners will say: ‘Ordinary people have their pursuits, and we don’t seek them. As for what ordinary people have, we also aren’t interested. Yet what we have is something that ordinary people cannot obtain, even if they want to.’” (Lecture Nine, Zhuan Falun)

Moving Forward

As of today, after many years, I have realized that I am the only one responsible for my actions. Defending myself in any way was a coping mechanism and a way to make excuses and I was tired of it. I had excused my wrongdoings in the past with reasons like, “The teacher didn’t do his job well”, “It’s normal in society”, “It’s part of growing up”, or “Everyone else and my friends do it”. These excuses clearly showed the results of my efforts and lack of accountability.

Now, all this is to say that Shifu states,

“You will be made to stumble, whereby you will become enlightened to the Tao. This is how one goes through cultivation practice.” (Lecture 4, Zhuan Falun)

Acknowledging the mistakes I have committed is crucial. My past does not define the future but gives me an identity.  

I have lived in comfort for way too long. Whether it would be sleeping during the daytime or playing video games, to my understanding both are just as serious of attachments of drugs and lust. It’s important that as practitioners, we do should not overlook our attachments no matter how small they are.

I often felt like I needed to fill myself with any kind of information while doing any small task. I did not have the willpower to tell myself “No” when opening YouTube or Netflix. Doing simple tasks became tedious. Realizing I had developed this attachment to my phone, I began unstimulating my brain and letting go of my phone.

Reading the Fa and meditating has strengthened my concentration instead of wanting to multitask in a trance and getting absolutely nothing done. The way I see it, the brain is a muscle and its only use is to control the body. If we can have complete control of it, we will be able to have more control of how we manage our daily life and use of time.

I try to send forth righteous thoughts at every designated hour from 5 AM in the morning to 11 PM at night no matter how busy or tired I think I may be. When I work Friday to Sunday, I study one lecture of the Fa. When I don’t come into work, I study two lectures.

It took me a while to get organized and implement routines to accomplish daily goals. Despite interference causing friction towards my transition to be more disciplined, I’ve be able to maintain a set schedule no matter the major changes that occurred this year.  

I’ve been reading “Explaining the Fa for Falun Dafa Assistants in Changchun”, and Master explains, “How could there possibly be no interference? If no one interfered, wouldn’t you be cultivating too easily?!”

This made me smile.

Nevertheless, I keep going instead of waiting around for motivation.

Master says,

“What is xinxing? It includes de (a type of matter), tolerance, enlightenment quality, sacrifice, giving up ordinary people’s different desires and attachments, being able to suffer hardships, and so on.” (Lecture One, Zhuan Falun)

I would like to conclude my sharing with a poem I wrote, titled,

My Journey of Cultivation

Surrounded by filth

I cling onto this matter

One day discovering the truth

On Dafa reveals what matters

Perceiving the world so close minded

And conforming to qing around me  

Blinding myself from my mission                                  

Therefore paralyzing the depth of my faith

If I’m able to

Sacrifice everything until nothingness

Endure anything until emptiness

I will keep following Master’s light wherever He travels   

Thank you, fellow practitioners, for listening to my sharing and my understanding, and encouraging me to do better. Please feel free to make suggestions or point out anything inappropriate. I would like to thank the Students for Falun Gong for organizing and hosting the 2020 Young Practitioner Online Experience Sharing Conference. Thank you, merciful Master.

Heshi

 

Minghui Article Link: Finding My True Self At Last

尊敬的師尊晚上好!

各位同修大家好!

我的名字叫做Juan。我是一名在邁阿密生活了15年的哥倫比亞大法弟子。現在我已經21歲了,並且已經獨自在德州生活超過一年了。我主修護理,在醫院擔任保安員,從19歲起就開始修煉法輪大法。我將首先分享我如何得法的經歷。

一天早上8點,我乘公交車去參加一堂瑜珈課,然而當天教練並沒有出現在課堂!我很困惑,不想就這樣回家。當我走過圖書館時,我想到我也許可以在那兒歇一會,在回家前學一會兒俄語。在我的成長過程中,我的大多數密友都是俄羅斯人,所以我開始學習這種語言,並且嘗試自學。這時,有一個想法告訴我去看看在圖書館進行的活動,所以我走進了圖書館並且要求查看當天有哪些舉辦的活動。上面寫著“古老的中國冥想,下午一點半”。在將近兩個小時過後,我參加了傳法班,一名學員向我介紹了“真、善、忍”宇宙法理,教授我煉功動作,並建議我閱讀《轉法輪》。修煉中沒有偶然的事。

我會用做過山車來形容我整體的修煉狀態,但是現在,我希望能達到師尊,創世主,想要我們達到的高標準。

首先,我要對師尊在我每次回到大法修煉中時對我表現出的慈悲,表示衷心的感恩。在這三年中,我並不是那麼精進。但幸運的是,我從沒有放棄修煉並且沒有讓魔性的我完全掌控一切。我想那可能是由於每當脆弱的時候,我都能時刻謹記著要按照真、善、忍去做人。

厭倦了為我的生活找藉口

在修煉前,在常人社會中,我被描述為一個叛逆的少年。我會聽搖滾和說唱樂,沈溺於打破法律法規,不尊重身邊的人。多年來,我的思想中充斥著共產主義的思想,並且我受到這些社會主義運動的影響。我對他人生活的輕視就像是對待我自己的一樣,因為我的自我價值為0,還對此充滿了自豪感。我曾經不相信上帝,但也不是一名無神論者,因為我對理解佛教,道教等世界宗教充滿了興趣。想想我年輕時的生活,我會抽煙、吸毒、喝酒、和陌生人一起狂歡,並且只是為了找樂子而約會。我的行為通常是魯莽的,情緒化的,而且是不經過深思熟慮的。

當我在2017年2月第一次學習法輪功並且堅持始終如一的煉功時,我明白了做一個乖巧的孩子、負責任的學生、以及全面的好人的含義,並且學會了放棄那種自我毀滅的心態。我想建議大家做一個明智的人並從我的錯誤中吸取教訓。我希望大家不會犯下在得法後還想要過常人生活的錯誤,就像曾經的我一樣希望那樣會提升對人生的理解。那並不會,那隻是一個藉口。

捍衛自己,認為自己永遠是對的

我發現最近出現的執著心是我傾向於變得具有攻擊性,並且開始喜歡爭論,而不是保持鎮靜和傾聽。當受到陌生人、同事或家人的不公平對待時,我的情就會顯露出來。這顯示出我對母親、名譽和時間的執著。很多時候我不會表現出憤怒,但會有挫敗感、改變自己的語氣,並且非語言的交流仍然被周圍的環境所帶動。當一些事情需要被清理時,做的過程中我們是應該充滿了善心的。師父說:

“你能忍的住,但心裏放不下,這也不行。大家知道,達到羅漢那個層次,遇到甚麼事情都不放在心上,常人中的一切事情根本就不放在心上,總是樂呵呵的,吃多大虧也樂呵呵的不在乎。真能做到,你已經達到羅漢初級果位了。”【《轉法輪》<第九講>

在四月份的最後一週,我與其他的同修一起去洪法、講述迫害真相、告訴其他人中共政權缺乏透明度、以及它如何傳播中共病毒。我們去了大約90家養老院,分發了大約1000份真相傳單。令我驚訝的是,同修們可以那麼輕鬆的與常人交流的同時,還能做到注意不打破常人的衡量標準。其中一位同修可以特別自然而流暢的講述大法真相,並且不帶有任何隱藏和意圖強加於人的心態。根據我的理解,她的行為和語言就代表著真相,並且懷揣著強大的善的力量在做事。當她走進養老院或者在街上和人們交流時,我會坐在車裡發正念。雖然我一直覺得我缺乏這方面的能力,但我堅信無論如何發正念都是有效的。也確實如此,每當我保持專注時,同修都會告訴我別人是如何的歡迎她並且愉快的接受了小蓮花和真相傳單。當我不能專心的消除乾擾時,同修就會告訴我,由於預防措施,讓他們接受禮物變得更加困難。然後同修會堅決的告訴我,下次發正念時要做得更好。因為救人是我們的使命。

在這幾天之後,我感受到提升自己的專注力和學法是在任何情況下都能保持鎮定和善心的關鍵。同時,我也認識到了背誦論語的重要性並開始付諸行動。我強烈建議所有同修學會從內心背誦論語。在我開始背誦論語後,當我在那一週重新上班時我能更好的完成自己的工作,比如,當我不得不移動病人的時候。人和事都會隨著修煉人的正念而變化。從這次經歷中,我把師父的教誨深刻的記在心裡:「其實我告訴大家,物質和精神是一性的。」【《轉法輪》<第一講>

找到自己的重要性

在我的修煉過程中,我學會通過改善語氣、說話方式和自己的外表來提升自己的為人處事。我發現這對於兌現我們救度眾生的使命是非常重要的。很早的悟到這一點讓我得以提昇在洪法和講真相時使用的詞彙,以及如何以修煉者的角度來證實大法的美好。當我在日常生活中使用不當的語言和身體動作,我會想這會不會給大法抹黑?我能說我是學習了創世主的智慧並且是純潔的嗎?

修出對法的堅定並且放下物質利益、美食和懶惰並非易事。對我來說,要找到一個平衡點更加困難。有時候,我會通過每兩週工作120至160小時,而不是80小時,來加強自己的毅力、決策能力,並且放下舒適的生活。最重要的是,我要學會拒絕。沒有珍惜的時間是永遠都不會再回來的。

就像師父在《轉法輪》第九講中提到的:

「確確實實煉功人講:常人有常人所追求的,我們不追求;常人有的,我們也不稀罕;而我們有的,常人想要也要不到。」

回歸路別停

直到今天,多年之後,我才意識到我是唯一對自己的行為負責的人。以任何方式捍衛自己只是一種應對機制和一種找藉口的方式,我對此感到厭倦。我過去曾經為自己的不當行為辯解,比如:「老師沒有把他的工作做好」、「這是社會上的正常現象」、「這是成長的一部分」,或者「其他人和我的朋友都是那樣做的」。這些藉口清楚的表明了我在修煉上的懈怠和缺乏責任心。

這一切就像師父說的:

「就得在各種環境中把它磨掉。讓你摔跟頭,從中悟道,就是這樣修煉過來的。」【《轉法輪》<第四講>

認識到我犯下的错误是至关重要的。我的过去并不能決定未来,但可以以此為鑑。

我已經過了很長一段時間的舒適生活。比如在白天睡覺或是玩電子遊戲。據我的理解,這兩者和對毒品或色慾的執著一樣,嚴肅。重要的是,作為修煉人,無論執著心看起來有多小,我們都不應忽略它們。

我常常覺得在做小事情時需要同時看點或聽點什麼。每當打開YouTube或Netflix時,我沒有意志告訴自己說「不」。簡單的任務進而變得乏味。

因為意識到我已經開始執著於智能手機,所以我開始放鬆自己的大腦並試著不那麼沈迷於手機。

不同於恍恍惚惚的同時做多件事,最後一事無成,學法和打坐增強了我的專注力。我的看法是,大腦像是肌肉,它唯一的用途就是控制身體。如果我們能夠控制我們的思想,我們就能夠更好的管理日常生活和時間的使用。

無論我認為我可能有多忙或多累,我都會在每天4個指定的時間發正念。如果週五至週日需要工作,我會學一講法,有時候,我會學兩講。

我花了一些時間把我的生活變得井井有條並且通過養成良好的生活習慣來實現每天的小目標。儘管在這轉變過程中會有乾擾和其造成的阻力,但無論今年發生了多麼重大的變化,我堅信我都能按照既定的時間表來生活。

當我學習《法輪大法義解》(為長春法輪大法輔導員講法)時,師父說:

「說沒有干擾那怎麼可能呢,說沒有人干擾,那你不修的太容易了?!」

這讓我會心一笑。

儘管如此,相對於被動的等待師父的加持,我更要主動的保持精進。

師尊說:

「心性是甚麼?心性包括德(德是一種物質);包括忍;包括悟;包括捨,捨去常人中的各種慾望、各種執著心;還得能吃苦等等,包括許多方面的東西。」【《轉法輪》<第一講>

最後我想以我寫的一首詩來結束我的交流。

我的修煉路

被污濁包圍,

我卻緊握不放

有一天發現真相

論語在展現天機

感知世界的能力被關閉

並且適應包圍我的情

讓我忘記了使命

也停滯了我的修煉路

如果我可以

捨盡一切直到無

忍受一切直到空

我會緊隨師尊的指引,無論去何方。

謝謝各位同修,感謝您聆聽我的交流和理解,並且鼓勵我做得更好。歡迎大家提出建議或指出任何不當內容。我要感謝法輪功學生會主辦了2020年青年弟子修煉心得交流會。謝謝慈悲偉大的師尊。

合十

 

明慧網發表鏈接:找到自己

¡Buenas tardes Maestro! Buenas tardes a todos!

Mi nombre es Juan. Soy un practicante Colombiano que creció en Miami durante 15 años. Actualmente tengo 21 años y he estado viviendo solo en un apartamento en Texas por más de un año. Estoy estudiando enfermería, trabajo en un hospital como oficial de seguridad y he practicado Falun Dafa desde que tenía 19 años. Quisiera comenzar compartiendo como obteni el Fa.

Un día, tome un autobús a las 8 AM para probar una clase de Yoga en el centro comercial, ¡pero por alguna razón el instructor no apareció! Perplejo y sin ganas de regresar a mi casa, camine junto a la biblioteca y pensé que podía parar allí y estudiar un poco de ruso antes de regresar a casa. Al crecer, la mayoría de mis amigos cercanos eran Rusos, entonces poco a poco empenze a aprender el idioma, y luego intenté aprenderlo por mi propia cuenta. Sentí que debería de chequiar y ver que actividades estaban llevando a cabo, así que entre a la biblioteca y pregunte que actividades se estaban organizando. Decía “Meditación China Antigua, 1:30 PM”. Pasaron casi 2 horas y luego asistí la clase donde un practicante me presento los tres principios universales de Verdad, Compasión, y Tolerancia. Me enseño los ejercicios y sugirió que leyera Zhuan Falun. Me doy cuenta de que cultivación no es una coincidencia.

Describiría el estado general de mi cultivación como una montaña rusa, pero actualmente espero que cumpla con los estándares que Shifu, el Creador, quiere que hagamos excepcionalmente.

Primero me gustaría expresar mi gratitud hacia Shifu y como siempre ha sido tan misericordioso conmigo cada vez que volvía al Fa. No he sido el más diligente durante estos tres años. Afortunadamente, nunca deje ir la idea de cultivarme y no permití lo que se conoce como la naturaleza demoníaca tomar el control completo. Creo que esto está debido a tener siempre en mi mente los principios de Verdad, Compasión y Tolerancia en esos momentos de debilidad.

Cansado de Tener Excusas Toda Mi Vida

Antes de cultivar, yo era la descripción de un adolescente angustiado en la sociedad común. Escuchaba música rock y rap, me permitía infringir la ley, y no respetaba a los que me rodeaban. Mi menta estaba llena, durante muchos años, de ideas que surgieron del comunismo, y esos movimientos socialistas me influenciaron. Consideraba la vida humana como si me tratara a mi mismo, porque tenía cero autovaloración y estaba lleno de orgullo. No creía en un Dios, pero tampoco era ateo debido a mi interés en comprender las religiones del mundo como el Budismo y el Taoísmo. La vida que viví en mi juventud incluía fumar cigarrillos, consumir drogas, beber alcohol, pasar tiempo con extraños y salir en citas para divertirme. Mis acciones siempre fueron temerarias, emocionales, y no muy bien pensadas.

Cuando aprendí Falun Gong por primera vez en febrero de 2017 y practique los ejercicios de manera consistente, entendí lo que significaba ser un hijo con buen comportamiento, un estudiante responsable, y una buena persona en general. Aprendí a dejar de lado una mentalidad autodestructiva. Espero que no cometas el error de querer vivir como una persona común después de obtener el Fa, ni para atras, o para sacar impulso!. No lo hará, y es solo una excusa.

Defendiendo A Mi Mismo, Pensando Que Siempre Tengo La Razón

Uno de los apegos más recientes que note surgir es mi tendencia de ser pasivo-agresivo y comenzar discusiones en lugar de mantener una mente calmada y escuchar. Mi sentimentalismo se mostraría cuando era tratado injustamente por extraños, encuentros en el trabajo o con la familia, lo que revelaba apegos que tenía hacia mi madre, reputación, y tiempo. No mostraría el enojo, pero sentirme frustrado, cambiar el tono de mi voz y la comunicación no verbal todavía cuentan como ser conmovido por la situación. Si hay algo que tiene que ser aclarado entonces debe hacerse con un corazón muy compasivo. El Maestro dijo,

“Si puedes lograr Ren pero en tu corazón no puedes dejarlo, esto tampoco va. Todos saben que después de alcanzar ese nivel de luohan, al encontrarse con cualquier suceso no se lo guarda en el corazón, no se guarda, en absoluto, ningún asunto de la gente común en el corazón, se está siempre alegre y sonriente, y por más que se salga perdiendo ampliamente, igual se está alegre y sin darle importancia. Si realmente puedes lograr esto, ya habrás alcanzado el grado elemental de la Posición de Fruto de luohan.” (Novena Lección, Zhuan Falun)

Durante la última semana de abril, fui con otros practicantes para difundir el Fa, hablar sobre la persecución, contarles a otros sobre la falta e transparencia del PCCh y como permitió que se propagara el virus del PCCh. Fuimos a unas 90 casas de retiro y repartimos alrededor de 1,000 folletos. Me sorprendió la facilidad con la que los practicantes pudieron hablar con la gente común y contarles sobre Falun Dafa con tan alta consideración sin tener que socavar a los estándares de la gente común. Un practicante en particular hablo sobre ello de manera tan natural y fluida, sin nada que ocultar o con la intención de vender. En mi entendimiento ella se comportaba y hablaba en nombre de la verdad y lo hacía con un corazón de gran misericordia. Mientras ella entraba a los hogares de ancianos o hablaba con la gente en la calle, yo me sentaba en mi auto enviando pensamientos rectos. Siempre he sentido que me ha faltado en este aspecto y que podía mejorar. Sin embargo, mantuve firme mi fe de que era efectivo de todos modos. Efectivamente, cada vez que me mantenía concentrado, el practicante me contaba cómo la recibían y aceptaban felizmente las flores de loto y los folletos. Cuando no me quedaba enfocado en eliminar la interferencia, el practicante me diría que fue más difícil lograr que aceptaran los regalos debido a las precauciones que se estaban tomando. Luego me dijo firmemente que hiciera un mejor trabajo la próxima vez cuando envíe pensamientos rectos. Nuestra misión es salvar seres conscientes.

Después de esos dos días, sentí que aprender a mejorar mi concentración y estudiar el Fa son claves para poder mantener una mente tranquila y un corazón compasivo en cualquier situación. También reconocí la importancia de memorizar a Lunyu y comencé a hacerlo. Recomiendo que todos los practicantes aprendan a recitar Lunyu desde el corazón. Después de que comience a memorizar a Lunyu volví a trabajar esa semana y pude hacer mi trabajo mejor cuando, por ejemplo, tuve que sacar a la gente de la propiedad. Las personas y las situaciones cambian a través de la energía recta de un practicante.

De esta experiencia también tomé muy en serio cuando el Maestro dice, “En realidad, les digo a todos, materia y espíritu son lo mismo.” (Primera Lección, Zhuan Falun)

La Importancia de Cómo Te Tratas A Ti Mismo

En el curso de mi cultivación he podido aprender a comportarme mejor de maneras tales como mi dicción, forma de hablar o mejorar mi apariencia. Considero que esto es muy importante para llevar a cabo nuestra misión de salvar tantos seres conscientes. Me iluminé a esto al principio de mi cultivación, me permitió mejorar el vocabulario de como abordaría Falun Dafa y la persecución, y también como me comportaría como practicante para representar a Dafa. Si usaría blasfemias y movimientos corporales inapropiados en mi vida diaria, ¿no dañara a Dafa? ¿Cómo podría decir que estudio la sabiduría del Creador y soy un ser puro?

Aprender a ser firme conmigo mismo y dejar ir la riqueza material, la comida y la pereza fue difícil de hacer. Para mí, encontrar el equilibrio fue aún más difícil. A veces en el trabajo, en lugar de trabajar 80 horas cada dos semanas, trabajaba entre 120 y 160 horas cada dos semanas. Tenía que mejorar mi perseverancia, habilidades para tomar decisiones y dejar de vivir cómodamente. Más importante, tuve que aprender a decir “No”. La cantidad de días que he dejado pasar son días que nunca volverán. Puedes salvar seres conscientes, pero no puedes salvar el tiempo.

 En la Novena Lección, “Iluminacion”, Shifu menciona,

“las personas que refinan gong dicen: «La gente común posee lo que persigue la gente común, nosotros no lo perseguimos; aquello que posee la gente común, a nosotros tampoco nos interesa; pero lo que tenemos nosotros no puede ser obtenido por la gente común, por más que quieran». (Novena Lección, Zhuan Falun)

Avanzando

A partir de hoy, después de muchos años, me he dado cuenta de que soy el único responsable de mis acciones. Defenderse de CUALQUIER modo era un mecanismo de defensa y una forma de poner excusas y estaba cansado de ello. Había excusado mis malas acciones en el pasado con razones como El professor no hizo bien su trabajo”, “Es normal en la sociedad”, “Es parte del crecimiento”, o “Todos los demás y mis amigos lo hacen”. Estas excusas mostraron claramente los resultados de mis esfuerzos y la falta de responsabilidad.

Todo esto es decir que Shifu dice,

“Se te hace tropezar, y desde dentro de esto te iluminas al Dao; el xiulian transcurre simplemente de esta manera.” (Cuarta Lección, Zhuan Falun)

Reconocer los errores que he cometido es crucial. Mi pasado no define el futuro pero me da una identidad.

He vivido con comodidad durante demasiado tiempo. Ya sea que esté durmiendo durante el día o jugando videojuegos, según tengo entendido, ambos son tan serios como apego de drogas y lujuria. Es importante reconocer que, como practicantes, no podemos tomar a la ligera nuestros apegos, por pequeños que sean.

A menudo sentía que necesitaba llenarme de cualquier tipo de información mientras realizaba cualquier tarea pequeña. No tenía la fuerza de voluntad para decirme “No” al abrir YouTube o Netflix. Hacer tareas simples se volvió tedioso. Al darme cuenta de que había desarrollado este apego a mi teléfono, comencé a tranquilizar mi cerebro y dejar mi teléfono.

Leer el Fa y meditar ha fortalecido mi concentración en lugar de querer realizar múltiples tareas en trance y no hacer absolutamente nada. En mi punto de vista, el cerebro es un músculo y su único uso es controlar el cuerpo. Si podemos tener un control completo de la misma podremos tener más control sobre cómo manejamos nuestra vida diaria y el uso del tiempo.

Trato de enviar pensamientos rectos a cada hora designada desde las 5 AM a las 11 PM de la noche, no importa cuán ocupado o cansado creo que pueda estar. Cuando trabajo de viernes a domingo, estudio una conferencia del Fa. Cuando no entro al trabajo, estudio dos conferencias.

Me tomo un tiempo a organizarme e implementar rutinas para lograr los objetivos diarios. A pesar de que las interferencias causan fricción para que mi transición de ser más disciplinado, puedo mantener un horario fijo sin importar los gran cambios que ocurrieron este año.

He estado leyendo, Exponiendo el Fa para los asistentes de Falun Dafa en Changchun

Shifu explica, “¿Cómo no podría haber interferencia? Si nadie interfiriera, ¡¿no estarían ustedes cultivándose demasiado fácilmente?!”

Esto— me hizo sonreír

Sin embargo, sigo adelante en lugar de esperar por alguna motivación.

Shifu dice,

“¿Qué es el xinxing? El xinxing abarca el de (de es un tipo de materia), abarca Ren, abarca wu –iluminación–, abarca she – que es el abandono de toda clase de deseos y apegos de la gente común–, también hay que poder digerir amarguras, etcétera;” (Primera Lección, Zhuan Falun)           

Me gustaría concluir mi intercambio con un poema que escribi, titulado

            Mi Viaje De Cultivación

            Rodeado de inmundicia

            Me aferro a esta materia

            Un día descubriendo la verdad

            Lunyu revela lo que importa

            Percibiendo el mundo tan cerrado de mente

            Y conformándome al qing a mi alrededor

            Cegandome de mi misión

            Por lo tanto paralizando la profundidad de mi fe

            Si puedo

            Soportar todo hasta la nada

            Soportar cualquier cosa hasta el vacío

            Seguiré siguiendo la luz del Maestro donde sea que viaje

Gracias, compañeros practicantes por escuchar mi intercambio y mi comprensión y animarme a hacerlo mejor. No duden en hacer sugerencias o señalar cualquier cosa inapropiada. Me gustaría agradecer a Students for Falun Gong por organizar la 2020 Conferencia de Practicantes Jóvenes. Gracias misericordioso Maestro.

Heshi

Con xin kính chào Sư phụ!

Xin chào mọi người, tôi tên là Juan. Tôi là một học viên người Colombia, lớn lên ở Miami trong 15 năm. Hiện tại, tôi 21 tuổi và đang sống một mình trong một căn hộ ở Texas được hơn một năm. Tôi học chuyên ngành điều dưỡng, hiện đang làm việc trong bệnh viện với tư cách là nhân viên an ninh và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ khi tôi 19 tuổi. Tôi xin bắt đầu với chia sẻ về việc tôi đắc được Đại Pháp như thế nào.

Một ngày nọ, tôi bắt xe buýt lúc tám giờ sáng để tham gia buổi tập thử của một lớp Yoga tại một trung tâm thương mại, nhưng hướng dẫn viên đã không đến. Bối rối và không muốn về nhà, tôi đi ngang qua thư viện và nghĩ rằng mình có thể dừng lại ở đó và học tiếng Nga trước khi về nhà. Từ bé đến lớn, hầu hết những người bạn thân của tôi đều là người Nga, vì vậy tôi bắt đầu tiếp thu ngôn ngữ này và cố gắng tự học nó. Có một điều gì đó mách bảo tôi kiểm tra xem có những hoạt động gì đang diễn ra ở đó, vì vậy tôi vào thư viện và hỏi xem những hoạt động nào được tổ chức vào ngày hôm đó. Tôi thấy bảng thông báo ghi: “Môn tu thiền cổ xưa của Trung Hoa, 1 giờ 30 phút chiều”. Tôi tham dự lớp học gần hai tiếng, một học viên giới thiệu cho tôi ba tiêu chuẩn phổ quát, dạy tôi các bài tập, và gợi ý tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tu luyện là việc không hề ngẫu nhiên.

Có thể tả rằng toàn bộ trạng thái tu luyện của tôi như là đi tàu lượn siêu tốc vậy, nhưng hiện tại, hy vọng tôi đang đáp ứng đủ các tiêu chuẩn mà Sư phụ, Sáng Thế Chủ, muốn chúng ta làm được một cách phi thường.

Trước tiên, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ và cách mà Ngài luôn từ bi với tôi và bất cứ khi nào tôi trở lại tu luyện Đại Pháp. Tôi đã không tinh tấn lắm trong ba năm đó. May mắn thay, tôi chưa bao giờ vuột mất ý niệm tu luyện bản thân và không cho phép hắc thủ, lạn quỷ kiểm soát tôi một cách triệt để. Tôi nghĩ rằng điều này có thể là do tôi luôn khắc ghi trong tâm của mình rằng phải sống theo Chân, Thiện và Nhẫn trong những thời khắc yếu mềm đó.

Cả đời mệt mỏi vì tìm cớ biện hộ

Trước khi tu luyện, tôi là một thiếu niên nổi loạn trong xã hội người thường. Tôi nghe nhạc rock và rap, xem thường pháp luật và không tôn trọng những người xung quanh. Trong nhiều năm, tâm trí tôi tràn ngập những ý tưởng xuất phát từ chủ nghĩa cộng sản, và tôi bị ảnh hưởng bởi các phong trào chủ nghĩa xã hội này. Tôi coi cuộc sống con người giống như cách tôi đối xử với chính mình, bởi vì tôi không có chút giá trị bản thân nào nhưng lại tự cao tự đại. Tôi không tin vào Thần Thánh, nhưng tôi cũng không phải là người vô Thần vì tôi luôn cảm thấy thích thú trong việc tìm hiểu các tôn giáo trên thế giới như Phật giáo và Đạo giáo. Sơ lượt về thời thiếu niên của tôi: tôi hút thuốc lá, sử dụng chất kích thích, uống rượu, chung sống với người lạ, và hẹn hò để tìm vui. Tôi luôn hành động liều lĩnh, cảm tính và không biết suy nghĩ.

Khi tôi mới học Pháp Luân Công vào tháng hai năm 2017 và tập luyện đều đặn, tôi hiểu được ý nghĩa của việc là một người con ngoan, một học sinh có trách nhiệm, một người tốt toàn diện và cách từ bỏ tâm lý tự hủy hoại bản thân. Tôi chỉ có thể gợi ý cho bạn hãy trở thành người sáng suốt hơn và rút ra bài học từ những sai lầm của tôi. Tôi hy vọng bạn không phạm sai lầm như tôi, khi đã đắc Pháp rồi vẫn còn mong nghĩ muốn sống như một người thường với nguyện vọng rằng sống như vậy sẽ giúp bản thân tăng thêm nhận thức về nhân sinh. Nó sẽ không như vậy, đó chỉ là một cái cớ biện hộ.

Bảo vệ bản thân, luôn cho rằng mình đúng

Một trong những chấp trước nổi bật gần đây nhất mà tôi nhận thấy là tôi có khuynh hướng chống đối ngầm và thường nảy sinh tranh cãi thay vì giữ bình tĩnh và lắng nghe. Cảm xúc thái quá của tôi sẽ bộc lộ ra khi gặp phải sự đối xử bất công từ những người lạ, những va chạm tại nơi làm việc hay từ gia đình, điều này cho thấy tôi có tâm chấp trước đối với mẹ tôi, với cái danh và thời gian. Tôi sẽ không thể hiện sự tức giận, nhưng lại trở nên chán nản và thay đổi tông giọng; các biểu hiện không lời này cho thấy tâm của tôi vẫn bị dao động trước hoàn cảnh. Nếu cần giải quyết một vấn đề, thì [chúng ta] nên thực hiện với một trái tim hết mực từ bi. Sư phụ giảng

“Nếu chư vị có thể Nhẫn được vững, nhưng trong tâm vẫn không dứt bỏ, thì như thế vẫn chưa được. Như mọi người đã biết, [khi đã] đạt đến tầng La Hán, [thì] gặp sự việc gì cũng không để trong tâm, hết thảy những sự việc nơi người thường đều hoàn toàn không để tâm, đều là vui vẻ thoải mái; chịu thiệt thòi lớn đến mấy, vẫn cứ vui vẻ thoải mái. [Nếu] thật sự có thể làm được vậy, thì chư vị đã đạt đến quả vị sơ cấp của La Hán.” (Bài giảng thứ Chín, Chuyển Pháp Luân)

Vào những ngày cuối tháng Tư, tôi đã cùng với các học viên khác hồng truyền Đại Pháp, nói về cuộc đàn áp, sự thiếu minh bạch từ Đảng Cộng sản Trung Quốc và cách nó để cho vi-rút Trung Cộng lây lan ra sao. Chúng tôi đã đến khoảng 90 viện dưỡng lão và phát khoảng 1.000 tờ rơi. Điều làm tôi ngạc nhiên là các đồng tu có thể nói chuyện với người thường dễ dàng như thế nào và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp với lòng tôn kính như vậy mà chưa bao giờ phải hạ thấp Đại Pháp theo tiêu chuẩn của người thường. Một đồng tu đặc biệt nói về Đại Pháp vô cùng tự nhiên và trôi chảy, không có tâm thái che giấu hoặc có bất kì ý định lôi kéo nào. Theo thể ngộ của tôi, cách hành xử và giao tiếp của cô đại biểu cho chân tướng, hơn nữa cô ấy làm điều đó với một tấm lòng từ bi. Trong khi cô ấy vào nhà dưỡng lão hoặc nói chuyện với mọi người trên đường, tôi ngồi trong xe để phát chính niệm. Tuy rằng, tôi luôn cảm thấy mình thiếu sót ở phương diện này, nhưng tôi tin tưởng vững chắc rằng phát chính niệm luôn luôn sẽ có hiệu quả. Xác thật là như vậy, mỗi khi tôi bảo trì định lực, người đồng tu ấy đều cho tôi biết rằng cô đã được hoan nghênh như thế nào, hơn nữa mọi người đều vui vẻ tiếp nhận hoa sen cùng với tờ rơi giảng chân tướng. Khi tôi không chuyên tâm vào việc loại bỏ can nhiễu, đồng tu ấy liền sẽ nói với tôi rằng vì các biện pháp phòng chống dịch đã được áp dụng, nên cô đã gặp khó khăn hơn trong việc tặng những món quà nhỏ cho họ [người thường]. Sau đó, cô ấy kiên quyết bảo tôi rằng, lần tới khi phát chính niệm, tôi càng phải làm tốt hơn nữa. Bởi vì cứu chúng sinh là sứ mệnh của chúng ta.

Sau vài ngày, tôi cảm thấy rằng học cách cải thiện sự tập trung và học Pháp là chìa khóa để bảo trì trấn định và trái tim từ bi trong mọi tình huống. Tôi cũng hiểu ra tầm quan trọng của việc ghi nhớ Luận Ngữ và bắt đầu làm như vậy. Tôi thực sự nghĩ rằng tất cả các học viên nên học thuộc lòng Luận Ngữ. Sau khi tôi bắt đầu học thuộc Luận Ngữ, khi trở lại làm việc vào tuần đó, tôi nhận thấy mình đã có thể làm tốt công việc của mình hơn, ví dụ như khi tôi phải trục xuất ai đó ra khỏi bệnh viện. Con người và tình huống đều sẽ biến hóa tùy theo năng lượng chính niệm của người tu luyện.

Từ trải nghiệm này, tôi cũng khắc ghi trong tâm lời giảng của Sư phụ “Kỳ thực tôi nói với mọi người rằng, vật chất và tinh thần chúng là nhất tính.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tầm quan trọng của cách bạn đối xử với chính mình

Trong quá trình tu luyện của mình, tôi đã có thể học cách cư xử tốt hơn, chẳng hạn như cách diễn giải, cách nói chuyện hoặc cải thiện ngoại hình của mình. Tôi nhận thấy điều này rất quan trọng để thực hiện sứ mệnh cứu độ chúng sinh của chúng ta. Việc ngộ được pháp lý này từ rất sớm đã cho phép tôi cải thiện vốn từ vựng của bản thân khi nói về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, cũng như cách tôi nhận thức mình là một người tu luyện để đại diện cho Đại Pháp. Nếu tôi sử dụng những lời tục tĩu và cử chỉ không phù hợp trong cuộc sống hàng ngày của tôi, liệu tôi có đang phá hoại Đại Pháp không? Làm sao tôi có thể nói tôi chiểu theo trí huệ của Sáng Thế Chủ và trở nên thuần khiết?

Học cách kiên định với bản thân và buông bỏ đối với của cải vật chất, đồ ăn và sự lười biếng là điều khó thực hiện. Đối với tôi, tìm kiếm sự cân bằng thậm chí còn khó hơn. Đôi khi tại nơi làm việc, thay vì làm việc 80 giờ mỗi hai tuần, tôi đã phải làm việc từ 120 đến 160 giờ mỗi hai tuần để cải thiện tính kiên trì, năng lực ra quyết định, và từ bỏ cuộc sống thoải mái. Quan trọng nhất là tôi đã học cách từ chối. Bạn vĩnh viễn không thể nào quay trở về những tháng ngày đã trôi qua. Bạn có thể cứu chúng sinh, nhưng bạn không thể lấy lại thời gian đã mất.

Trong Bài giảng thứ Chín, phần “Ngộ”, Sư phụ có đề cập đến,

“Người luyện công thật sự giảng rằng: những cái mà người thường vẫn truy cầu thì chúng tôi không truy cầu; thứ mà người thường có thì chúng tôi cũng không quan tâm; nhưng thứ mà chúng tôi có thì người thường có muốn cũng không được.” (Bài giảng Chín, Chuyển Pháp Luân)

Tiến về phía trước

Đến hôm nay, sau nhiều năm, tôi đã nhận ra rằng mình là người duy nhất chịu trách nhiệm cho hành động của bản thân. Bảo vệ bản thân bằng bất kỳ phương thức nào đều là một loại ứng đối cùng lấy cớ, tôi đã mệt mỏi với nó. Trước đây, tôi đã biện minh cho những hành động sai trái của mình với những lý do như, “Giáo viên đã không làm tốt công việc của mình”, “Đó là chuyện bình thường trong xã hội”, “Việc này chỉ là một phần của sự trưởng thành”, v.v.. Sự giảo biện này chỉ ra rõ ràng rằng đây là kết quả của sự thiếu nỗ lực và thiếu trách nhiệm trong tu luyện.

Giờ đây, tất cả những điều này như để minh chứng cho lời giảng của Sư phụ: “[Sẽ] làm cho chư vị trượt ngã, từ đó mà ngộ Đạo; tu luyện là như thế”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Thừa nhận những sai lầm tôi đã phạm phải là rất quan trọng. Quá khứ không thể định nghĩa cho tương lai nhưng nó lại cho ta một cái nhìn [về bản thân].

Tôi hiểu rằng mình đã sống buông thả quá lâu. Cho dù đó là việc ngủ vào ban ngày hay chơi trò chơi điện tử, theo tôi hiểu cả hai đều nghiêm trọng như sự nghiện thuốc và sắc dục. Điều này rất quan trọng bởi vì là người tu luyện, chúng ta không nên xem nhẹ các chấp trước của mình cho dù thoạt nhìn chúng nhỏ như thế nào.

Tôi thường cảm thấy rằng trong khi làm những công việc lặt vặt, tôi nên xem hoặc nghe một chút gì đó. Tôi không có ý chí để nói với bản thân là không được xem YouTube hay Netflix. Điều này khiến những công việc đơn giản trở nên tẻ nhạt. Nhận ra cái tâm chấp trước vào điện thoại, tôi bắt đầu tĩnh trí lại và buông chiếc điện thoại ra.

Thay vì làm nhiều việc cùng một lúc nhưng cuối cùng việc gì cũng không xong, đọc Pháp và thiền định đã củng cố sự chuyên chú của tôi. Theo cách tôi nhìn thấy, bộ não là một khối cơ và công dụng duy nhất của nó là điều khiển cơ thể. Nếu chúng ta có thể hoàn toàn kiểm soát tư tưởng của chúng ta, chúng ta sẽ có thể chủ động hơn trong việc quản lý cuộc sống hàng ngày và sử dụng thời gian tốt hơn. Tôi cố gắng phát chính niệm vào giờ được chỉ định từ 5 giờ sáng đến 11 giờ tối cho dù tôi có bận rộn hay mệt mỏi đến mức nào. Khi tôi làm việc từ thứ Sáu đến Chủ nhật, tôi học một bài giảng về Pháp. Khi tôi không đi làm, tôi học hai bài giảng.

Tôi phải mất một đoạn thời gian để thiết lập những thói quen và đưa bản thân vào nề nếp để hoàn thành các mục tiêu trong ngày. Mặc dù bị can nhiễu khiến cho nỗ lực kỷ luật bản thân bị trì trệ, tôi đã có thể duy trì một thời gian biểu cố định bất kể những thay đổi lớn xảy ra trong năm nay. Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp cho các phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Trường Xuân [1994]” rằng, “Nói rằng không có can nhiễu, đó làm sao có thể; nói như không ai can nhiễu, thế chẳng phải chư vị tu quá dễ dàng rồi?!” Điều này —- làm tôi mỉm cười. Thay vì bị động chờ đợi sự thúc đẩy, tôi chủ động vững bước bảo trì tinh tấn.

Sư phụ giảng,

“‘Tâm tính’ là gì? Tâm tính bao gồm có đức (‘đức’ là một chủng vật chất), gồm có Nhẫn, gồm có ngộ, gồm có xả, xả bỏ các loại dục vọng và các loại tâm chấp trước trong người thường; còn cả khả năng chịu khổ v.v.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi xin kết thúc bài chia sẻ của mình với một bài thơ mà tôi sáng tác, có tiêu đề,

Hành trình tu luyện của tôi
Xung quanh toàn rác bẩn
Tôi bám víu nơi này
Một ngày tìm ra chân tướng
Đại Pháp tiết lộ những thiên cơ
Nhận thức thế giới quá hạn hẹp
Và đắm chìm trong cái tình con người
Che mờ sứ mệnh của mình
Làm đình trệ con đường tu luyện
Nếu tôi có thể
Hy sinh tất cả cho đến Vô
Chịu đựng mọi thứ cho đến Không
Tôi sẽ tiếp tục dõi theo ánh hào quang của Sư phụ bất cứ nơi nào Ngài đi qua

Cảm ơn các đồng tu đã lắng nghe những chia sẻ và hiểu biết của tôi, và khuyến khích tôi làm tốt hơn. Xin vui lòng đề xuất hoặc chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp. Tôi xin cảm ơn Hội học viên trẻ Pháp Luân Công đã tổ chức và đứng ra dẫn chương trình cho Hội nghị giao lưu Tâm đắc thể hội trực tuyến 2020 cho học viên trẻ. Cảm tạ Sư phụ từ bi vô lượng.

Hợp thập.

*Original language.

Deja una respuesta

Tu dirección de correo electrónico no será publicada. Los campos obligatorios están marcados con *