Gia (AUS)

  • English*
  • Chinese
  • Spanish
  • Vietnamese

Greetings Master, greetings fellow practitioners,

My name is Gia. I obtained the Fa in Melbourne in late 2018 during the last year of my undergraduate study. By May 2020, I will have only cultivated Dafa for one and a half years. I am grateful to have obtained the Fa when I am quite young and also at the time when I just started out working. Were it not for the Fa, I would have been clueless as to what the meaning of my life is and may even feel very regretful and sad the moment I pass away.

During 2019, my cultivation state was only met with a few critical tribulations. However, the overall external environment was very favorable because my work suited my university degree and my colleagues were extremely nice. More importantly, I was able to attend group Fa study every Saturday, go out to join group exercise in the park on Sunday, and clarify the truth face-to-face at a truth clarification site in Melbourne Central Business district. I would say that this was a time where I could manage my everyday people’s tasks while still doing the three things well. However, when the CCP virus pandemic hit, I was faced with the following three events that also reveal my longstanding attachments.

Issue 1: Attachment to Comfort, Family Sentimentality.

I felt worried about my well-being in Australia, while at the same time, many international airlines have reduced their international routes. This meant that I cannot easily buy a ticket to go back home if I find life unbearable in Australia. My family is still in Vietnam and I am not a permanent resident or citizen in Australia. The attachment of wanting to go home to reunite with my family has been a major attachment. It made me find myself in a panic mode sometimes. Sometimes, at night it felt hard to go to sleep because I felt that something was pressing down hard on my neck. It felt like I was being squeezed inside a box without oxygen. When this happened, I reminded myself of Master’s teaching,

“‘When I come to this ordinary human society, it’s just like checking into a hotel for a few days. Then I leave in a hurry.’” Some people are just obsessed with this place and have forgotten their own homes.” (Zhuan Falun, Lecture Nine)

I enlightened that as long as I am still in the human world, there will be suffering. Even though I am not attached to staying in Australia, the desire to go back to Vietnam reflects that I still think the human world is my true home. What is crucial is whether I can overcome this fear. I felt calmer afterwards. I decided to stay in Australia and just follow the course of nature; I will only go back to Vietnam when it is the natural time to do so.

Issue 2: Resentment and Lack of Vision

Recently, Master arranged for me to encounter a xinxing test to improve my tolerance and compassion. I live with my aunt. One day, I went to the kitchen to make some food. I washed the frying pan that I used, but it was still not clean enough. This made my aunt become very angry, and she even called my family in Vietnam to complain. I felt as if I had been mistreated. I had been doing my best to do a lot of other housework such as mopping and cleaning the floor every Sunday before I went to the park to do group exercises. I even offered to pay a lot of the household bills and frequently clean other parts of the house during the week. As Master let me listen to the actual words that my aunt used when she complained about the frying pan, I felt very angry. I tried really hard to not interrupt her and stay silent by recalling what Master taught,

“What is a heart of great forbearance? As a practitioner, the first thing you should be able to do is to not fight back when you are beaten or sworn at—you must be tolerant. Otherwise, what kind of practitioner will you be? Someone says, “It’s really hard to be tolerant, and I’ve got a bad temper.” If your temper is not good, you should change, for a practitioner must be tolerant.” (Zhuan Falun, Lecture Nine)

I tried to look inward because Master said that we should examine ourselves first no matter what happened. Then, I enlightened to one thing. The fact that I was angry about this incident pointed out that I lacked compassion. If they mistreated me only once, that incident would overshadow the many other good times when they treated me well. I think this is a very serious lesson because Master also said that when Gods look at human beings, Gods do not only look at their current life but considers the human beings’ entire lifespan throughout reincarnation. This also helps me better understand what Master teaches in Lecture Two, Supernormal Ability of Clairvoyance,

“Thus, the supernormal ability of clairvoyance that some people refer to is the ability to look at things within one’s own dimensional field. When a person practices cultivation in Beyond-Triple-World-Fa, he will no longer look at things this way. He will look at things directly, and that is called the divine power of Buddha Fa. It is something with mighty power.” (Zhuan Falun, Lecture Two).

I understood that as long as I am still a human being, I am not looking at things directly, like in Beyond-Triple-World-Fa. I am not seeing things for how Buddhas see things with their divine power. Hence, if I see that someone is doing things that are not to my liking, that is only a tiny part of that person’s entire life experiences that I see, and what I am seeing at the moment is only what is reflected within my field.

Issue 3: All Group Fa study, Group Exercise Sessions in the Park, and Truth Clarification at Sites are Cancelled

At first, I had some inappropriate thoughts, such as because the physical truth clarification sites were now cancelled, I could relax a bit and would not have to stress much about clarifying the truth to sentient beings. Luckily, when I joined the group Fa study on Sonant, I was told that the Melbourne Epoch Times office was now printing more special edition newspapers on the CCP virus. Seeing how other practitioners are quite serious about this project and other projects, it heightened my sense of responsibility. With Master’s assistance, I got to help distribute newspapers in my local neighborhood.

Because I was also given the digital version of the newspaper, I came up with an idea to send this digital version to all of the teaching staff at my former university. With the wisdom given by Master, I wrote a small computing script that enabled me to send out automatic emails with each email customized with the recipient’s name in the greeting. From the position as an alumnus, I sent emails to more than 200 staff in my university wishing to provide them with the truth about COVID19, given how this pandemic has disrupted the way they and the university work. The response was quite positive as I received a few thank-you emails from the staff, saying that they would read the material.

When I went out to put the newspapers in the neighborhood or send the bulk-emails, I tried my best to conform to anti-junk mail and email laws. At first, I felt worried about receiving unwelcoming responses from ordinary people. However, my fear itself was not aligned with Dafa. If I were to become an Enlightened person, how could I feel fearful even though I am doing a righteous thing? My understanding was that this fear in itself is also a manifestation of how the old universe is at the last stage of Destruction.  Once Fa rectification ends, in the new universe, righteous thoughts will abound and people in society will say and do righteous things in a very open manner.

I would also like to take this opportunity to express my gratitude for the practitioners who establish news outlets such as the Epoch Times, New Tang Dynasty, and other channels. I enlightened that this is a crucial time where sentient beings have to position themselves righteously in order to be saved. We, Dafa practitioners, can take advantage of the CCP virus pandemic, to reach more everyday people. In addition, I got to see how mainstream social platforms such as Facebook labelled news from the Epoch Times as fake news. I realized that this a battle between good and evil, and the evil will just do everything in their capability to wreak havoc on ordinary people. Ordinary people are faced with many negative factors that try to trap them in a delusion while simultaneously faced with financial and emotional hardship. I feel sorry for their suffering. Master teaches,

“Shouldn’t we have compassion as cultivators? When our compassion emerges, we will probably see that all living beings are suffering—everyone is suffering. This will happen.” (Zhuan Falun, Lecture Seven)

I hope my experience sharing will help strengthen practitioners’ steadfast faith in Dafa and not lose focus of our mission during this critical time.

Thank you Master, thank you fellow practitioners.

 

Minghui Article Link: Experience Sharing by a Young Practitioner

尊敬的師父好,各位同修好!

我的名字叫Gia。我是在2018年底讀大四時在墨爾本得法的。到今年五月份,我才僅僅修煉了一年半的時間。我感到很榮幸可以在我還年輕,並且剛剛開始工作的時候有機會走進大法。如果不是因為大法,我可能對人生的意義還了無頭緒,並且在死去的時候一定會為我的一生感到後悔和失落。

在2019年當中,我的修煉路上並沒有經曆很多嚴肅的考驗。由于我的工作正是我大學學習的專業,同事也非常友善,我的修煉環境一直都很平穩順暢。更重要的是,我可以參加每周六的大組學法,周日的集體煉功,並且參與墨爾本中央商業區的面對面講真相活動。那段時間我可以把常人的工作和做三件事的時間平衡的很好。但是,當中共病毒疫情開始後,我經曆了以下的三個難關,並且在這些難關中找到了我長期存在的執著。

困難一:對安逸與親情的執著

疫情開始後,我很擔心我在澳洲的處境,因為很多航空公司都取消了國際航班。這意味著即使我忍受不了澳洲的疫情,也很難能買到回家的機票了。我的家人還在越南,我也不是澳洲的永久居民或公民。我這個想回家與家人團聚的念頭形成了一個很大的執著。我有時會感到很焦慮,有時候晚上會感到像有東西壓在我脖子上一樣無法入睡。那種感覺就像被裝進了一個沒有氧氣的盒子裏。每當這種情況發生時,我都會用師父的法來提醒自己:

“我來到常人社會這裏,就象住店一樣,小住幾日,匆匆就走了。有些人就是留戀這地方,把自己的家給忘了。”  <《轉法輪》第九講>

我悟到只要我還生活在人中,就會受苦。盡管我不留戀澳大利亞,但是我渴望回越南的想法,恰恰反映出了我潛意識裏還是把人世間當成了自己真正的家。我能否戰勝對疫情的恐懼,是我修煉中至關重要的一步。想清楚後我感到平靜了許多。我決定留在澳大利亞,隨其自然,等到時機成熟了再回越南。

困難二:怨恨心與看問題片面

最近師父為了讓我在忍和善方面得到提高,給我安排了一個心性考驗。我在澳洲一直寄宿在姑姑家。有一天,我去廚房做飯,吃完飯後洗鍋時沒能把平底鍋洗幹淨。因為這件小事,我姑姑非常生氣,還打電話給我在越南的家人抱怨。面對這種不公平的對待,我感到很委屈。我一直都盡力的把很多家務事做好,比如每周日去公園煉功前,我都會把地擦幹淨。我甚至主動要求幫她付一部分家庭開銷,並且經常打掃房子的衛生。所以當師父讓我聽到,她抱怨我說的那些話時,我感到非常生氣。我很努力的控制自己不去打斷她,並在心中默默回想師父的講法:

“什麽是大忍之心哪?作為一個煉功人首先應該做到的就是打不還手,罵不還口,得忍。否則,你算什麽煉功人?有人說:這個忍很難做到,我脾氣不好。脾氣不好就改嘛,煉功人必須得忍。” <《轉法輪》第九講>

我試著向內找,因為師父說無論發生什麽事都應該先找自己。然後我就悟到了一件事。我之所以會為這件事情生氣,正是因為我的善還不夠。只要別人有一次對我不好,就會使我忽略掉他們曾經對我的好。我覺得這個心性關給我上了很嚴肅的一課,因為師父說過神看人的生命,不只看人的一生,而是從他生命的整體上來衡量一個人。經曆了這一關之後,我對師父在轉法輪第二講「遙視功能」中講的這段法,有了更深的理解:

“所以有的人所說的遙視功能,就是看他自己空間場範圍之內的東西。當他走出世間法修煉以後,就不是這樣看了,那是直接看了,叫佛法神通,那是威力無比的東西。”

我悟到,只要我還是人,我就無法像走出世間法以後那樣,直接去看事物。我不能像佛一樣,用神通法力去看到事物的本質。所以,當我看到別人做事不合我意的時候,我看到的只是這個人整體生命的一小部分,並且只是反映在我空間場之內的一小部分。

困難三:所有集體學法,集體煉功,以及講真相的活動都取消了

一開始的時候,我有一些不正確的想法,比如認為真相點取消了,我就可以在講真相救人方面放松自己了。幸運的是,當我在Sonant上學法的時候,我聽說墨爾本大紀元正在增加中共病毒特刊報紙的印刷量。當看到其他學員對此項目與其他講真相項目如此重視時,我緊迫的意識到了我身負的責任。在師父的幫助下,我開始在我附近的街區裏發送報紙。

因為我有報紙的電子版,我決定把電子版發給我之前大學裏的老師們。通過師父給我的智慧,我寫了一個可以自動發email的電腦程序,每封信收件人的名字都可以根據需要做調整。由于疫情的影響,學校不能正常運行,我借此以校友的身份,給學校200多位教授及工作人員發了關于新冠病毒疫情的真相。我收到的反饋都很正面。一些人對我表示感謝,並告訴我他們會讀完這份報紙。

在我去街區發報紙或大面積發email之前,我都會盡全力遵守有關垃圾郵件的法律。一開始,我很擔心常人會不理解。但是,我意識到我的這種怕是不符合法的。如果我是一個覺者,我怎麽會害怕呢,更何況我還是在做一件正事。我的理解是,這種怕本身也是舊宇宙在壞滅最後時期的一種表現。當正法結束後,新宇宙中會充滿正念,人們也會正念正行無所畏懼。

我也想借此機會,向建立大紀元,新唐人,以及其他媒體的同修表達我由衷的感謝。我悟到,衆生都要在這個曆史的關鍵時刻擺正自己的位置才能得救。作為大法弟子,我們可以利用這個中共病毒疫情,向更多的常人講真相。另外,我看到大紀元的新聞,在一些像臉書一樣的社交媒體上,被標記為假新聞。我意識到這是一場正與邪的較量,邪惡會用盡一切手段把人毀掉。常人面對著很多給他們制造假象的負面因素,同時也面臨著利益與情的考驗。面對他們的艱難處境,我感到很難過。師父說:

“我們修煉的人不得有個慈悲心嗎?當我們慈悲心出來的時候,可能看到衆生都苦,看誰都苦,會出現這個問題的。”<《轉法輪》第七講>

我希望,我的交流可以幫助增強同修們對大法的堅定信念,讓我們在這個曆史的關鍵時刻不忘自己的使命。

謝謝師父,謝謝同修。

明慧網發表鏈接:克服困難 做真修的大法弟子

¡Saludos venerado Maestro!

¡Saludos compañeros practicantes! 

Me llamo Gia. Obtuve el Fa en Melbourne a fines de 2018 durante el último año de mi estudio universitario. En mayo de 2020, habré cultivado Dafa durante un año y medio. Estoy agradecida de haber obtenido el Fa siendo muy joven y cuando recién comencé a trabajar. Si no fuera por el Fa, no habría tenido idea de cuál es el significado de mi vida e incluso podría sentirme muy arrepentida y triste en el momento de mi muerte. Durante 2019, mi estado de cultivación solo se encontró con algunas tribulaciones críticas. Sin embargo, el ambiente externo fue muy favorable porque mi trabajo se adaptaba a mi título universitario y mis colegas eran extremadamente agradables. Más importante aún, pude asistir al estudio grupal del Fa todos los sábados, salir a hacer los ejercicios grupales en el parque el domingo y aclarar la verdad cara a cara en un sitio de aclaración en el distrito central de negocios de Melbourne. Diría que este fue un momento en el que podía administrar las tareas cotidianas de la gente común mientras hacía las tres cosas bien. Sin embargo, cuando llegó la pandemia del virus PCCH, me enfrenté con los siguientes tres eventos que también revelaron los apegos que tuve por largo tiempo.

El Apego a la Comodidad, y el Sentimentalismo Familiar 

Me preocupaba de mi bienestar en Australia, mientras que, al mismo tiempo, muchas aerolíneas internacionales estaban reducido sus rutas internacionales. Esto significaba que no podía comprar fácilmente un boleto para volver a casa si encontraba la vida insoportable en Australia. Mi familia todavía está en Vietnam y no soy residente permanente ni ciudadano de Australia. El apego de querer ir a casa para reunirme con mis familiares ha sido un gran apego. A veces, me encontraba en pánico. A veces, en la noche, me resultaba difícil dormir porque sentía que algo me apretaba el cuello. Se sentía como si me estuvieran apretando dentro de una caja sin oxígeno. Cuando esto sucedió, me recordé a mí misma las enseñanzas de Shifu:

“Al venir yo aquí, a la sociedad de la gente común, es como alojarme en un hotel; me quedo solo unos pocos días y me voy deprisa” (Zhuan Falun, Novena Lección)

Me iluminé que mientras todavía esté en el mundo humano, habrá sufrimiento. Aunque no estoy apegada a quedarme en Australia, el deseo de volver a Vietnam refleja que sigo pensando que el mundo humano es mi verdadero hogar. Lo crucial es si puedo superar este miedo. Me sentí más tranquila después. Decidí quedarme en Australia y seguir el curso natural; Solo volveré a Vietnam cuando sea el momento para hacerlo.

El Resentimiento Y La Falta De Visión 

Recientemente, el Maestro arreglo que me encontrara con una prueba de xinxing para mejorar mi tolerancia y compasión. Vivo con mi tía. Un día, fui a la cocina a hacer algo de comer. Lave el sartén que use, pero todavía no estaba suficientemente limpio. Esto enojó mucho a mi tía, e incluso llamo a mi familia en Vietnam para quejarse. Me sentí maltratada. Había hecho todo lo posible para hacer muchas otras tareas del hogar, como trapear y limpiar el piso todos los domingos antes de ir al parque a hacer los ejercicios grupales. Incluso ofrecí pagar muchas de las facturas de la casa y frecuentemente limpiar otras partes de la casa durante la semana. Cuando El Maestro me dejo escuchar las palabras de mi tía mientras se quejaba del sartén, me sentí muy enojada. Intente realmente no interrumpirla y permanecer en silencio, recordando lo que Shifu enseño:

“¿Qué es un corazón de gran Ren? Siendo alguien que refina gong debes, ante todo, ser capaz de no devolver el golpe al ser golpeado ni devolver la injuria al ser injuriado, tienes que ejercer Ren. De otro modo, ¿qué clase de cultivador eres? Alguien dice: «Es difícil llevar a cabo este Ren, tengo mal temperamento». Si tienes mal temperamento, entonces cambia; quien refina gong tiene que ejercer Ren.” (Zhuan Falun, Novena Lección).

Trate de mirar hacia adentro porque Shifu nos ha dicho que deberíamos examinarnos primero sin importar lo que suceda. Entonces, me ilumine a una cosa. El hecho de que estaba enojada por este incidente señaló que carecía de compasión. Si me maltrataran solo una vez, ese incidente opacaría los muchos otros buenos momentos en que me han tratado bien. Creo que esta es una lección muy seria porque Shifu también nos ha dicho que cuando los Dioses miran a los seres humanos, los Dioses no solo miran su vida actual, sino que consideran la vida entera de los seres humanos durante la reencarnación. Esto también me ayuda a comprender mejor lo que Shifu enseña en la Segunda Lección, Yaoshi Gongneng.

“Por eso, con el gongneng de la visión remota que algunas personas mencionan, es simplemente que uno ve las cosas dentro de la esfera de su propio campo espacial. Después de salir del xiulian del Fa Dentro del Mundo, él ya no ve más de este modo, sino que ve directamente, lo cual es llamado poder divino de Fo Fa, es algo de un poder incomparable.” (Zhuan Falun, Segunda Lección)

Comprendí que mientras siga siendo un ser humano, no estoy mirando las cosas directamente, como en el Fa Fuera Del Mundo. No veo las cosas como los Budas las ven, con su poder divino. Por lo tanto, si veo que alguien está haciendo cosas que no son de mi agrado, eso es solo una pequeña parte de las experiencias de vida de esa persona que veo, y lo que veo en este momento es solo lo que se refleja en mi campo.

Todos los grupos de estudio del Fa, las prácticas de ejercicios en el parque y los sitios de aclaración de la verdad se cancelan

Al principio, tuve algunos pensamientos inapropiados, porque los sitios de aclaración de la verdad ahora estaban cancelados, podía relajarme un poco y no tendría que preocuparme mucho por aclarar la verdad a los seres conscientes. Afortunadamente, cuando me uní al estudio grupal del Fa online, me dijeron que la oficina de La Gran Época en Melbourne estaba imprimiendo más periódicos de edición especial sobre el virus PCCH. Al ver cómo otros practicantes toman muy en serio este proyecto y otros proyectos, esto aumentó mi sentido de responsabilidad. Con la ayuda del Maestro, pude ayudar a distribuir periódicos en mi vecindario.

Como también me dieron la versión digital del periódico, se me ocurrió enviar esta versión digital a todo el personal de mi universidad. Con la sabiduría dada por el Maestro, escribí un pequeño texto informativo que me permitió enviar correos electrónicos automáticos personalizando cada correo electrónico con el nombre del destinatario en el saludo. Como alumna, envié correos electrónicos a más de 200 miembros de mi universidad con el objetivo de brindarles la verdad sobre COVID-19, dado que esta pandemia ha afectado la forma en que ellos y la universidad trabajan. La respuesta fue bastante positiva, recibí algunos correos electrónicos de agradecimiento, diciendo que leerían el material. Cuando salí a poner los periódicos en el vecindario o enviar los correos electrónicos masivos, hice todo lo posible para cumplir con las leyes de emails y contra los correos no deseados. Al principio, me sentí preocupada por recibir respuestas desagradables de la gente común. Sin embargo, mi miedo en sí no estaba alineado con Dafa. Si me convirtiera en una persona iluminada, ¿cómo podría sentir miedo a pesar de que estoy haciendo algo justo? Comprendí que este miedo en sí mismo es también una manifestación de cómo está el viejo universo en la última etapa de la Destrucción. Una vez que finalice la rectificación del Fa, en el nuevo universo, los pensamientos rectos abundarán y las personas en la sociedad dirán y harán cosas rectas de una manera muy abierta.

También me gustaría aprovechar esta oportunidad para expresar mi gratitud a los practicantes que establecen medios de comunicación como La Gran Época, New Tang Dynasty y otros canales. Me iluminé que este es un momento crucial en el que los seres conscientes tienen que posicionarse con rectitud para poder salvarse. Nosotros, los practicantes de Dafa, podemos aprovechar la pandemia del virus PCCH para llegar a más personas comunes. Además, pude ver cómo las principales plataformas sociales como Facebook etiquetaron las noticias de La Gran Época como noticias falsas. Me di cuenta de que esta es una batalla entre lo bueno y lo malo, y lo malo hará todo lo posible para causar estragos en la gente común. Las personas comunes se enfrentan a muchos factores negativos que intentan atraparlos en un engaño y al mismo tiempo enfrentan dificultades financieras y emocionales. Siento pena por su sufrimiento. El maestro enseña:

“¿Acaso nosotros, los cultivadores, no tenemos que tener un corazón de misericordia? Cuando emerja nuestro corazón de misericordia, probablemente llegaremos a ver que todas las multitudes de vidas sufren, vemos que cualquiera sufre; surgirá esta cuestión.” (Zhuan Falun, Séptima Lección)

Espero que mi intercambio de experiencias ayude a fortalecer la fe firme de los practicantes en Dafa y no perder el enfoque de nuestra misión durante este momento crítico.

Gracias Maestro, gracias compañeros practicantes.

Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các đồng tu!

Tôi tên là Gia. Tôi đắc Pháp tại Melbourne vào cuối năm 2018, đó là khoảng thời gian cuối cùng của chương trình học đại học. Cho đến tháng 5 năm 2020, tôi đã tu luyện Đại Pháp được một năm rưỡi. Tôi cảm thấy may mắn vì đã đắc Pháp khi còn khá trẻ và cũng vào lúc tôi chỉ mới bắt đầu đi làm. Nếu không nhờ có Pháp, tôi sẽ không biết được ý nghĩa cuộc đời mình là gì và thậm chí tôi có thể cảm thấy rất hối tiếc và buồn bã khi lìa đời. Trong suốt năm 2019, tôi chỉ gặp một vài khổ nạn nghiêm trọng trong tu luyện. Tuy nhiên, hoàn cảnh bên ngoài nói chung rất thuận lợi vì tôi được làm công việc phù hợp với chuyên ngành của bản thân và các đồng nghiệp của tôi vô cùng tử tế. Quan trọng hơn là tôi có thể tham gia nhóm học Pháp vào mỗi thứ bảy, ra ngoài để tham gia luyện công tập thể trong công viên vào Chủ nhật, và giảng chân tướng trực diện tại một điểm giảng chân tướng ở khu vực trung tâm Melbourne. Phải nói rằng đây là khoảng thời gian mà tôi có thể giải quyết những công tác của mình nơi người thường đồng thời vẫn làm tốt ba việc. Tuy nhiên, khi đại dịch vi-rút Trung Cộng bùng phát, tôi đã phải đối mặt với ba vấn đề mà qua đó đã phơi bày ra những chấp trước lâu đời của tôi.

Vấn đề thứ nhất: Chấp trước vào an dật và tình cảm gia đình

Tôi đã cảm thấy lo lắng cho sự ổn định của mình ở Úc, trong khi nhiều hãng hàng không quốc tế đã cắt giảm các lộ trình bay quốc tế. Điều này có nghĩa là tôi không thể dễ dàng mua vé để trở về nhà nếu tôi thấy cuộc sống ở Úc vượt quá mức chịu đựng của mình. Gia đình tôi vẫn ở Việt Nam và tôi không phải là thường trú nhân hoặc công dân Úc. Mong muốn về nhà để đoàn tụ với gia đình đã tạo thành một chấp trước lớn. Đôi khi nó làm tôi rơi vào tình trạng hoang mang.

Có những lúc vào ban đêm, rất khó để tôi vỗ về giấc ngủ vì tôi cứ cảm thấy có thứ gì đó ấn thật mạnh xuống cổ mình. Cảm giác như tôi đang bị ép trong một cái hộp không có oxy. Khi điều này xảy ra, tôi đã tự nhắc nhở mình về những lời dạy của Sư phụ,

“Ta đến xã hội người thường, giống như đến khách sạn, tá túc vài ngày, rồi vội rời đi’. Một số người cứ lưu luyến nơi này mãi, quên cả nhà của bản thân mình.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra rằng chừng nào tôi còn ở thế giới con người, thì sẽ còn phải chịu khổ. Mặc dù tôi không chấp trước với việc ở lại Úc, nhưng mong muốn quay trở về Việt Nam phản ánh rằng tôi vẫn nghĩ thế giới con người là ngôi nhà thực sự của mình. Điều quan trọng là liệu tôi có thể vượt qua nỗi sợ này hay không. Tôi cảm thấy bình tĩnh hơn sau đó. Tôi quyết định ở lại Úc và để tùy kỳ tự nhiên; tôi sẽ chỉ trở về Việt Nam khi đó là việc nên diễn ra một cách tự nhiên như vậy

Vấn đề thứ 2: Tâm oán hận và tầm nhìn hạn hẹp.

Gần đây, Sư phụ đã an bài cho tôi gặp một khảo ngiệm tâm tính để đề cao khả năng Nhẫn và Thiện của tôi. Tôi sống với dì tôi. Một ngày nọ, tôi vào bếp để làm một ít thức ăn. Tôi đã rửa chảo rán mà tôi vừa sử dụng, nhưng nó vẫn chưa đủ sạch. Điều này khiến dì tôi rất tức giận, thậm chí bà còn điện thoại cho gia đình tôi ở Việt Nam để phàn nàn. Tôi cảm thấy như thể mình  bị đối xử tệ. Tôi đã cố gắng hết sức để làm rất nhiều công việc nhà khác như lau dọn sàn nhà vào mỗi chủ nhật trước khi tôi đến công viên để luyện công tập thể. Tôi thậm chí còn đề nghị trả nhiều hóa đơn trong nhà và thường xuyên dọn dẹp những phần khác trong nhà cửa vào các ngày trong tuần. Khi Sư phụ để tôi nghe những lời phàn nàn của dì tôi về cái chảo rán, tôi đã cảm thấy rất tức giận. Tôi đã rất cố gắng  không ngắt lời dì ấy và giữ im lặng bằng cách gợi nhớ lại những gì Sư phụ đã dạy,

“Thế nào là tâm Đại Nhẫn? Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn. Nếu không, thì chư vị là người luyện công [loại] gì vậy? Có người nói: ‘Nhẫn đến như thế khó làm lắm, tính tôi vốn nóng nảy’. Nóng tính thì phải sửa; người luyện công nhất định phải Nhẫn” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân).

Tôi đã cố gắng hướng nội vì Sư phụ giảng rằng chúng ta nên tự xem xét bản thân mình trước tiên dù có chuyện gì xảy ra. Sau đó, tôi đã ngộ ra một điều. Việc tôi tức giận trong hoàn cảnh vừa rồi đã chỉ ra rằng tôi thiếu Thiện. Nếu họ đối xử tệ với tôi chỉ một lần, sự việc đó sẽ làm lu mờ rất nhiều những lần tốt đẹp khác khi mà họ đối xử tốt với tôi. Tôi nghĩ rằng đây là một bài học rất nghiêm túc bởi vì Sư phụ cũng giảng rằng khi các vị Thần nhìn vào con người, các vị Thần không chỉ nhìn vào kiếp này của họ mà xem xét toàn bộ đời người của họ trong suốt quá trình luân hồi. Điều này cũng giúp tôi hiểu rõ hơn những gì Sư phụ dạy trong Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ hai,

“Do đó cái mà có người gọi là ‘công năng dao thị’ chính là tự nhìn vào trong phạm vi của trường không gian bản thân mình. Nhưng sau khi tu luyện xuất khỏi thế gian pháp, thì không nhìn như thế nữa, mà là nhìn trực tiếp, gọi là ‘Phật Pháp thần thông’; đó là thứ có uy lực vô tỷ.”

Tôi đã hiểu ra rằng chừng nào tôi còn là một con người, tôi đang không trực diện nhìn vào vấn đề giống như khi xuất khỏi thế gian pháp. Tôi không nhìn nhận sự việc theo cách mà Phật thấy với thần thông của họ. Do đó, nếu có ai đó đang làm những việc không đúng ý tôi, thì đó chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ những trải nghiệm cuộc sống của người đó mà tôi được chứng kiến, và những gì tôi đang thấy hiện tại chỉ là những gì được phản ánh trong trường không gian của tôi.

Vấn đề thứ 3: Tất cả các lớp học Pháp nhóm, các buổi luyện công tập thể trong công viên và các điểm giảng chân tướng đều bị hủy bỏ

Lúc đầu, tôi có một vài suy nghĩ không phù hợp, chẳng hạn như vì các điểm giảng chân tướng bây giờ bị hủy bỏ, tôi có thể thư giãn một chút và sẽ không phải căng thẳng nhiều về việc giảng chân tướng cho chúng sinh nữa. May mắn thay, khi tôi tham gia lớp học Pháp nhóm trên Sonant, tôi được cho biết rằng văn phòng Đại Kỷ Nguyên Melbourne hiện đang in thêm các ấn bản đặc biệt về vấn đề vi-rút Trung Cộng. Nhìn thấy các học viên khác khá nghiêm túc về hạng mục này và các hạng mục khác như thế nào, tôi lập tức nâng cao ý thức trách nhiệm của bản thân. Với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã giúp phân phối các tờ báo trong khu phố gần nhà nơi tôi sinh sống.

Bởi vì tôi cũng được đưa cho phiên bản điện tử của tờ báo, tôi đã nảy ra ý tưởng gửi phiên bản điện tử này cho tất cả các giáo viên tại trường đại học cũ của tôi. Với trí huệ do Sư phụ cấp cho, tôi đã viết một tập lệnh điện toán nhỏ cho phép tôi gửi email tự động với mỗi email được điều chỉnh tên người nhận trong lời chào một cách tự động. Từ vị trí là cựu sinh viên, tôi đã gửi email đến hơn 200 nhân viên trong trường đại học của tôi với mong muốn đem đến cho họ sự thật về vi-rút Trung Cộng, chỉ ra đại dịch này làm gián đoạn công việc của họ và trường đại học ra sao. Phản hồi khá tích cực khi tôi nhận được một vài email cảm ơn từ nhân viên, nói rằng họ sẽ đọc tài liệu.

Khi tôi ra ngoài để giao báo trong khu phố gần nhà hoặc gửi những email với số lượng lớn, tôi đã cố gắng hết sức để tuân thủ luật chống thư rác và luật email. Lúc đầu, tôi cảm thấy lo lắng khi nhận được những phản hồi không như mong muốn từ những người thường. Tuy nhiên, nỗi sợ hãi của tôi không phù hợp với Đại Pháp. Nếu tôi trở thành một người giác ngộ, làm sao tôi có thể cảm thấy sợ hãi khi tôi đang làm một việc chính đáng? Theo hiểu biết của tôi là bản thân nỗi sợ hãi này cũng là một biểu hiện của việc cựu vũ trụ đang ở giai đoạn cuối cùng của Diệt. Một khi Chính Pháp kết thúc, trong vũ trụ mới, chính niệm sẽ tràn đầy và mọi người trong xã hội sẽ dễ dàng nói và hành xử đúng với đạo lý.

Tôi cũng muốn nhân cơ hội này để bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với những học viên đã thành lập các công ty truyền thông như Đại Kỷ Nguyên, Tân Đường Nhân và các kênh khác. Tôi đã ngộ ra rằng đây là thời điểm quan trọng mà chúng sinh phải xác định vị trí của họ một cách  đúng đắn để được cứu. Chúng ta, các học viên Đại Pháp, có thể lợi dụng đại dịch vi-rút Trung Cộng, để tiếp cận nhiều người thường hơn. Ngoài ra, tôi đã thấy các mạng xã hội chủ đạo như Facebook dán nhãn tin tức từ Đại Kỷ Nguyên là tin giả. Tôi nhận ra rằng đây là một trận chiến giữa thiện và ác, và tà ác sẽ làm mọi thứ trong khả năng của chúng để hủy diệt người thường. Những người thường phải đối mặt với nhiều yếu tố phụ diện đang cố gắng làm cho họ bị mắc kẹt trong giả tướng, trong khi họ đồng thời phải đối mặt với các khổ nạn liên quan đến tài chính và cảm xúc. Tôi cảm thấy thương cho họ vì những khổ đau mà họ phải chịu đựng. Sư phụ dạy,

“Khi tâm từ bi của chúng ta xuất hiện, có thể thấy rằng chúng sinh đều khổ, thấy ai cũng khổ; sẽ xuất hiện vấn đề này.” (Bài giảng thứ bảy,  Chuyển Pháp Luân)

Tôi hy vọng chia sẻ kinh nghiệm của mình sẽ giúp các học viên củng cố niềm tin kiên định vào Đại Pháp và không đánh mất đi sự tập trung vào sứ mệnh mà chúng ta được giao phó trong thời  điểm then chốt này.

Cảm tạ Sư phụ tôn kính. Cảm ơn các đồng tu.

*Original language.

Deja una respuesta

Tu dirección de correo electrónico no será publicada. Los campos obligatorios están marcados con *